Phân tích tình cảm của người cha dành cho con trong bài thơ “Nói với con”- Y Phương


Thơ Y Phương hồn nhiên mà trong sáng, chân chất và mạnh mẽ như một bức tranh tình cảm được dệt bằng những mảng màu phong phú, đa dạng nhưng trong đó luôn có một màu chủ đạo là màu sắc dân tộc đậm nét và độc đáo. Nói với em là một bài thơ hay của nhà thơ. Bài thơ như một mảnh nỗi lòng của người cha thể hiện tình yêu thương con của đồng bào miền núi và mong muốn thế hệ con cháu phát huy truyền thống tốt đẹp của quê hương.

Bạn đang xem: Phân tích tình cảm của người cha dành cho con trong bài thơ “Nói với con”- Y Phương

Xưa nay, tình cha con luôn là tình cảm cao đẹp, thiêng liêng. Yêu con, người cha luôn có nhiều điều muốn nói với con. Trong bài thơ, điều đầu tiên người cha muốn nhắn nhủ đến các con rằng cội nguồn hạnh phúc của con người chính là gia đình, quê hương. Ngay từ bốn câu thơ đầu, tác giả đã thể hiện một hình ảnh gia đình đầm ấm, hạnh phúc. Bé chập chững bước từng bước trong mái ấm gia đình ấy. Danh sách "chân phải", "chân trái", "một bước", "hai bước" cho phép chúng ta tưởng tượng các bước của một đứa trẻ nhỏ. Cả nhà rộn lên tiếng cười của cha, mẹ, con... Rồi người con dần lớn lên trong cuộc sống lao động, trong thiên nhiên thơ mộng và trong tình yêu quê hương sâu nặng. Tác giả có một cách gọi độc đáo của những người dân quê hương, một cách gọi “đồng minh” rất gần gũi, thân thương. Cách gọi ấy gắn liền với lời nói rất thiết tha của một người cha với con mình “Đồng bào thương con lắm”. Ông bố giải thích để cậu con trai hiểu "người bạn đồng hành" đáng yêu như thế nào. Họ sống rất nề nếp, trong ngôi nhà của họ luôn vang vọng câu hát: “Khiêng nan hoa/ Tường nhà rộn tiếng ca”. Các động từ “ca”, “ken” gợi cảm giác thân thương, trìu mến, gợi cuộc sống lao động thanh bình vui tươi trong cảnh quê hương giàu đẹp:

Rừng hoa

Con đường cho trái tim

Cách nhân hóa “rừng”, “đường” cho ta cảm nhận thiên nhiên quê hương như người mẹ đã che chở, nuôi dưỡng tâm hồn cao đẹp của con người...

Đoạn thơ tiếp theo, người cha nghiêm túc nói với con trai về những tính cách của người dân quê hương. Cụm từ “liên minh” được lặp lại nhiều lần tạo ấn tượng về hình ảnh người dân quê hương. Tiếng gọi con nghiêm trang, nhắn nhủ chân thành “Các đồng chí thương con lắm”, đến lượt người cha ca ngợi phẩm chất của “đồng đội” bằng những ngôn từ cụ thể, giản dị và độc đáo của dân tộc sơn cước. Các ông bố thích giải thích cho con hiểu về “đồng minh”: Có thể có nỗi buồn, nhưng ý chí luôn trỗi dậy để “Đo lường sầu/ Xa nuôi chí lớn”. “Đồng minh chấp nhận gian khổ không ngại gian khổ, nghèo khó. Điều đó được thể hiện qua những mỹ từ “đừng chê”, “đừng lo” và cách nói nồng nàn, tự hào về quê hương. Qua việc nói với con về những “đồng minh” của mình, người cha muốn nhắn nhủ con hãy sống trung thành với quê hương, không chê quê hương dù nghèo khó, gian khổ. Người cha tiếp tục kể cho con nghe về người “bạn đồng hành” sống mạnh mẽ “như sông như suối dẫu có “lên xuống có ghềnh” bằng cặp từ trái nghĩa “lên” “xuống” là ý chí của "bạn đồng hành". tôi". Việc sử dụng những hình ảnh thiên nhiên cụ thể như “dòng sông”, “đài phun nước”, “thác nước”, “âm thanh” tượng trưng cho sự vất vả và nghị lực vượt qua khó khăn của người bản xứ là một cách độc đáo để người cha nói với con.

Phẩm chất của người sơn cước còn được người cha ca ngợi bằng cách nói tương phản giữa cái bên ngoài và giá trị tinh thần bên trong: “Dù đồng chí có bằng xương bằng thịt/ Không ai là bé nhỏ.

Đó là những “đồng minh” không biết nói hay, nói giỏi, tuy mộc mạc chân chất, tuy “da đểu” nhưng phẩm chất cao quý, tâm hồn và ý chí của họ không bao giờ nhỏ bé. Vì vậy, trên đường đời phải làm được những điều lớn lao, phải sống cao thượng thì mới xứng đáng là “đồng loại”. “Đồng minh” xây dựng quê hương bằng chính sức lực và sự kiên trì của mình:

Xem thêm: amply mini có tốt không

Đồng bào tự đục đá xây dựng tổ quốc

Còn nước nhà thì tùy tục.

“Chặt đá” khó và đòi hỏi ý thức cao, nhưng “đồng bào” đã làm để khai sáng quê hương. Họ tạo ra và truyền lại những phong tục và truyền thống tốt đẹp. Người cha tin tưởng vẻ đẹp và sức mạnh của truyền thống quê hương sẽ truyền lại cho con trai mình.

Bài thơ kết thúc bằng lời dặn dò của người cha dành cho con trai mình. Đó là một lời kêu gọi yêu thương, một thông điệp nghiêm túc. Lời người cha nói với con thật ngắn gọn, súc tích mà sâu sắc: “Con ơi bằng xương bằng thịt/ Lên đường/ Đừng bao giờ bé nhỏ/ Nghe lời con”. Người cha muốn nhắn nhủ người con phải tự hào về truyền thống quê hương, sống đẹp, có đức “đồng minh”, tự tin bước đi trên đường đời, nhớ về cội nguồn, cội nguồn, cội nguồn của quê hương. Đây là những gì làm cho mọi người lớn lên. Thể thơ tự do, nhịp điệu lúc nhẹ nhàng, lúc mạnh mẽ tạo nên sự cộng hưởng hài hòa với những cung bậc cảm xúc khác nhau, để lời cha thấm vào lòng con.

Phương tiện ngôn ngữ và cách diễn đạt của người miền núi đã góp phần to lớn trong việc thể hiện tình yêu thương của người cha dành cho con. Đoạn thơ đã góp phần tạo nên một tiếng nói riêng về gia đình, quê hương trong làng thơ Việt Nam.

🔻 Xem thêm:

Xem thêm: toonies verse có tốt không